ĐÀN ÔNG TỐT CÒN KHÔNG?
Mình bây giờ đã thuộc hội hưu trí nên buổi tối, mình hay xuống sảnh chung cư đi bộ hoặc chỉ đơn giản là ngồi ngắm gió trăng. Ngồi dưới sảnh chung cư, mình chứng kiến đủ chuyện vui buồn, từ chị giúp việc “tố” anh chủ nhà ysltới anh síp bơ cãi nhau vớikhách, các cặp tình nhân GenZ hồn nhiên “phátcẩulương” ở chốn đông người.
Người chồng thường đến sớm cả tiếng, chú tranh thủ ngồi ở ghế đá ăn cơm hộp. Những hôm tất cả ghế đều đã có người ngồi thì chú ngồi bệt luôn xuống đất rồi lấy hộp cơm, xúc ăn ngon lành. Khi vợ xuất hiện, chú có đang ăn dở thì cũng vội vàng để hộp đồ ăn xuống đất rồi chạy ra cầm túi cho vợ, buộc vài món đồ lặt vặt mà vợ xin được từ nhà chủ (ví như bìa các tông, vỏ lon bia, vỏ chai nước) lên đằng sau xe.
Tối qua, mình đi bộ xong thì ngồi ghế đá như thường lệ. Gần 8 rưỡi tối, chú gờ ráp tới và hơn 9 giờ thì vợ chú đi ra, tay xách mấy túi đồ lỉnh kỉnh. Chú gờ ráp thấy vợ thì vẫy lia lịa. Hai vợ chồng ngồi xuống chiếc ghế ngay sát mình. Họ cười nói rổn rang, chú đưa tay dịu dàng gạt mấy sợi tóc lòa xòa trước mặt vợ và hỏi: “Em xong việc rồi à? Có đói lắm không? Anhmua cơm hộp đây rồi”.
Cô vợ cười và đáp bằng giọng vui vẻ: “Cũng đói nhưng hôm nay em không mệt mấy. Chỉ lau nhà thôi. Mà chị M còn cho em cả túi táo to này, chị ý nói nhà được biếu nhưng không ăn táo tàu. Em rửa rồi. Anh có ăn luôn không? Mà anh ăn cơm chưa?”
“Anh ăn lúcmua cơm cho em rồi. Cho anh xin quả táo”.
“Anh đừng ăn suất20-25knhé, không đủ no đâu.Muasuất35k ý, ăn thế mới có sức chạy xe cả ngày chứ”, vừa nói, cô vợ vừa mở hộp cơm rồi nói: “Anhmua cho em suất baonhiêu mà nhiều đồ ăn thế này, em không ăn hết đâu”. Nói rồi cô ấy vừa ăn, vừa thi thoảng xúc cho chồng một thìa. Mình nghe đoạn hội thoại của họ mà xúc động vô cùng. Thi thoảng liếc sang, thấy đôi vợ chồng ấy hạnh phúc, ríu rít nói cười, ngập tràn yêu thương, lòng mình cũng vui lây.
Cô vợ ăn xong đứng lên nói: “Về thôi anh, muộn rồi”. Chú chồng cầm túi táo và mấy túi đồ của vợ, treo cẩn thận lên xe. Hai vợ chồng lên xe chuẩn bị đi thì chú ấy chợt À lên và nói: “Hôm nay có một kháchđi xe cho anh chai sữa gì, bảo là của HànQuốc, anh để trong cốp, em đứng xuống, anh lấy cho em uống nhé. Gặp đúng kháchtốt ghê. Anh được cho từ sáng sớm nhưng không uống, để trong cốp xe phần em. Em uống luôn đi cho đỡ khát”. Vừa nói chú gờ ráp vừa lấy chai sữa gạo trong cốp xe rồi đưa cho vợ. Cô vợ nhận chai sữa thì hạnh phúc rạng ngời. Cô cười cả mắt, cả môi rồi ngồi lên xe, vòng hai tay ôm eo chồng rất chặt.
Mình đã đi quá nửa cuộc đời, mình tin rằng, đàn ông tử tế luôn hiện hữu và cuộc hôn nhân hạnh phúc, ngọt ngào không quyết định bởi sự giàu sang. Khi yêu, hai người có thể rất lãng mạn, mãnh liệt, nhưng khi đã là vợ chồng, chỉ cần đơn giản và thực tế mà thôi. Chữ “yêu” chuyển thành chữ “thương” là đẹp. Vợ chồng biết vì nhau mà cố gắng, vì nhau mà tin tưởng, vì nhau mà vun vén và vì nhau mà thay đổi thì chắc chắn cuộc hôn nhân sẽ bền chặt, hạnh phúc. Mọi người có nghĩ thế không ạ?
Thu Hằng